Âm /iː/
Âm /iː/ là một nguyên âm dài. Khi phát âm, lưỡi đưa hướng lên trên và ra phía trước. Khoảng cách môi trên và dưới hẹp, mở rộng miệng sang 2 bên. Khi phát âm âm này, miệng hơi bè một chút, giống như đang mỉm cười (như cách phát âm chữ cái “i” trong tiếng Việt nhưng kéo dài âm)
1. Giới thiệu âm /iː/
Là nguyên âm dài.
2. Cách phát âm /iː/
- Khi phát âm, lưỡi đưa hướng lên trên và ra phía trước
- Khoảng cách môi trên và dưới hẹp, mở rộng miệng sang 2 bên
- Khi phát âm âm này, miệng hơi bè một chút, giống như đang mỉm cười (như cách phát âm chữ cái “i” trong tiếng Việt nhưng kéo dài âm)
3. Các dấu hiệu chính tả nhận biết âm /iː/
- Dấu hiệu 1. “e” được phát âm là /i:/ khi đứng trước một phụ âm, tận cùng là âm “e” và trong các từ be, he, she, me…
Ví dụ:
sc e ne /siːn/ (n): phong cảnh
c e de /si:d/ (v): nhường, nhượng bộ
- Dấu hiệu 2. “ea” được phát âm là /i:/ khi từ tận cùng là “ea” hoặc “ea” + một phụ âm
Ví dụ:
t ea /ti:/ (n): trà
meal /mi:l/ (n): bữa ăn
ea sy /’i:zɪ/ (adj): dễ dàng
- Dấu hiệu 3. “ee” được phát âm là /i:/
Ví dụ:
three /θri:/ (n): số 3
see /si:/ (v): nhìn, trông, thấy
free /fri:/ (adj): tự do
- Dấu hiệu 4. “ei” được phát âm là /i:/
Ví dụ:
rec ei ve /rɪ’si:v/ (v): nhận được
c ei ling /’si:lɪŋ/ (n): trần nhà
rec ei pt /rɪ’si:t/ (n): giấy biên lai
- Dấu hiệu 5. “ie” được phát âm là /i:/ khi nó là nguyên âm ở giữa một từ
Ví dụ:
gr ie f /gri:f/: nỗi lo buồn
ch ie f /t∫i:f/: người đứng đầu
bel ie ve /bi’li:v/: tin tưởng