Em có suy nghĩ gì về nhân vật thơ lại trong Chữ người tử tù
Viên thơ là con người sắc sảo và có tâm điền tốt. Y đã trở thành kẻ tâm phúc của ngục quan
Thơ lại:
Viên thơ lại là kẻ giúp việc giấy tờ cho ngục quan. Một con người sắc sảo và có tâm điền tốt. Mới đọc công văn và nghe ngục quan nói về Huấn Cao, y đã biểu lộ lòng khâm phục: “thế ra y văn võ đều có tài cả, chà chà!". Sau đó lại bày tỏ lòng thương tiếc: "... phải chém những người như vậy, tôi nghĩ mà thấy thương tiếc". Sau nhiều lần thăm dò, thử thách, ngục quan đánh giá viên thơ lại: “có lẽ lão bát này cũng là một người khá đây. Có lẽ hắn cũng như mình, chọn nhầm nghề mất rồi. Một kẻ biết yêu mến khí phách, một kẻ biết tiếc, biết trọng người có tài, hẳn không phải là kẻ xấu hay là vô tình”. Suốt nửa tháng tử tù ở trong buồng tối vẫn được viên thơ lại gầy gò ''dâng rượu và đồ nhắm". Y đã trở thành kẻ tâm phúc của ngục quan. Sau khi nghe tâm sự của ngục quan “muốn xin chữ tử tù”, viên thơ lại sốt sắng nói: “Dạ bẩm, ngài cứ yên tâm, đã có tôi”, rồi y chạy ngay đến trại giam đấm cửa thùm thùm gặp Huấn Cao. Nhờ y mà ngục quan xin được chữ tử tù. Trong cảnh cho chữ viên thơ lại “run run bưng chậu mực”. Đúng, y là một người “biết yêu mến khí phách, biết tiếc, biết trọng người có tài”. Nhân vật thơ lại chỉ là một nét phụ nhưng rất thần tình, góp phần làm rõ chủ đề tác phẩm.