B. Hoạt động thực hành - Bài 5B: Đừng vội tin những lời ngọt ngào
Giải bài 5B: Đừng vội tin những lời ngọt ngào phần hoạt động thực hành trang 53, 54 sách VNEN tiếng việt 4 với lời giải dễ hiểu
Câu 1
a) Đọc và chọn một trong hai đề Tập làm văn sau :
Đề 1 : Nhân dịp năm mới/ sinh nhật..., em hãy viết thư cho một người thân ở xa (ông bà, thầy cô giáo cũ, bạn cũ,...) để thăm hỏi và chúc mừng
Đề 2 : Nghe tin một người thân ở xa có chuyện buồn (gặp thiên tai, có người nhà đau ốm...), em hãy viết thư thăm hỏi và động viên b) Xác định yêu cầu của đề bài theo gợi ý:
- Em viết thư này cho ai? Người có quan hệ với em như thế nào?
- Em cần xưng hô như thế nào?
- Em viết bức thư này để chúc mừng thăm hỏi, động viên, an ủi người đó?
c) Dựa theo các phần, các nội dung chính của một bức thư để viết thư theo đề bài đã chọn.
(Chú ý nêu lí do viết thư chúc mừng, thăm hỏi và động viên người thân sao cho chân thành, thể hiện được sự quan tâm của mình.)
Lời giải chi tiết:
Đề 1:
Hưng Yên, ngày 20 tháng 10 năm 2019
Chị yêu thương của em!
Vậy là hơn một tháng rồi chị chưa về thăm nhà. Chắc đợt thi cuối kì khiến chị bận rộn lắm đúng không? Mặc dù biết vậy, nhưng cứ đến ngày thứ bảy là tâm trạng em lại bồn chồn đứng ngồi không yên. Chỉ mong có tiếng gọi: “Mi ơi! Chị về rồi! Mở cổng cho chị đi!" . Những lúc như thế, dù đang bận đến mấy em cũng ngừng lại, mà chạy ào ra cổng mở cửa cho chị. Dạo này chị không về thăm nhà, em nhớ chị quá !
Cả nhà mình ai cũng nhắc đến chị. Hôm qua, nghe nghe tin chị đoạt giải nhất trong cuộc thi Nghiên cứu khoa học, cả nhà vui lắm. Em chúc mừng chị nhé. Hy vọng chị sẽ giữ vững phong độ trong những kì thi tiếp theo. Bà nội có một hộp ô mai sấu, bà bảo phải để dành chờ chị về cùng ăn thì mới vui. Chị phải cố gắng ăn nhiều vào để có sức khỏe học tập đấy ạ. Em nhớ chị nhiều lắm.
Thư đã dài, em dừng bút tại đây. Nhận được thư chị nhớ viết lại cho em nhé!
Em của chị
Lê Hà Mi
Đề 2:
Kiên Giang, ngày 20 tháng 3 năm 2019
Bà nội kính yêu của cháu!
Hơn một năm nay, cháu chưa được gặp bà. Cháu nhớ bà nhiều lắm, bà ạ!
Tuần trước, gia đình cháu có nhận được thư cô Vân. Trong thư cô nói, bà bị ốm một tuần, không ăn uống gì được. Bố cháu lo lắm. Bố định cắt phép để về quê, thì hôm sau nhận được điện cô Vân báo tin: “Bà đã đỡ tuy chưa bình phục hẳn. Anh đừng lo”. Thế là bố cháu ở lại. Bố cháu nói: “Chắc bà bảo cô Vân điện cho bố, bảo bố khoan về. Một lần về, một lần khó. Bà đã vào đây rồi nên bà biết. Hơn hai ngàn cây số, đi lại vất vả nên bà thông cảm cho bố đấy. Nhưng hè này, nhất định bố sẽ đưa con về thăm nội”. Thế là hè này, cháu lại được gặp bà, được bà hái cho những trái mãng cầu ngọt lịm, những trái bưởi Thanh Trà căng tròn như trái bóng nhựa giống hè hai năm trước, phải không bà ?
Bà ơi! Cháu nói gì lung tung quá mà quên hỏi thăm sức khỏe bà. Bà đã thực khỏe lại chưa hả bà ? Bà ăn cơm có ngon miệng không ? Bà đừng bỏ bữa, bà nhé. Bà ăn nhiều thịt, cá vào để hè này, bà còn dẫn cháu đi thăm vườn nữa chứ ! Cháu bây giờ ăn khỏe lắm bà ạ ! Tuần vừa rồi, mẹ cho cháu cân thử, tăng hơn tháng trước một kí. Còn việc học của cháu thì vẫn tốt. Cháu luôn được biểu dương là chăm học, năng phát biểu. Cháu hứa với bà, cháu sẽ cố gắng học tốt hơn nữa.
Cuối thư, cháu bà luôn mạnh khỏe. Cháu nhớ bà và cô Vân nhiều lắm.
Cháu của bà
Kí tên
Trương Thế Nam
Câu 2
Chuẩn bị kể một câu chuyện em được nghe, được đọc về một người trung thực.
Phương pháp giải:
a) Nhớ lại chọn một câu chuyện về một người trung thực; ví dụ: Một người chính trực, Những hạt thóc giống, Chị em tôi, Ba chiếc rìu,…
b) Tự trả lời theo gợi ý sau:
- Tên câu chuyện sẽ kể là gì?
- Câu chuyện mở đầu như thế nào?
- Các sự việc tiếp theo là gì?
- Kết thúc câu chuyện ra sao?
- Câu chuyện khuyên ta điều gì?
Lời giải chi tiết:
Ba lưỡi rìu
Ngày xưa, có một anh tiều phu hiền lành, thật thà và chịu khó làm ăn. Cha mẹ mất sớm chỉ để lại cho chàng một chiếc rìu, ngày ngày anh vào rừng đốn củi kiếm sống.
Một hôm, anh vung tay đốn cây, bất ngờ lưỡi rìu văng xuống sông. Anh đang ngẩn ngơ nhìn xuống nước thì thấy một cụ già hiện lên râu tóc bạc phơ, gương mặt hồng hào phúc hậu. Nghe anh kể lại chuyện mất rìu, cụ già nói:
- Lão có thể vớt lưỡi rìu giúp anh.
Cụ nhảy xuống sông ngụp lặn. Trong nháy mắt, cụ giơ lên trước mắt anh tiều phu một cái lưỡi rìu bằng vàng sáng lóa.
- Có phải rìu của anh không? - Cụ già khẽ hỏi.
- Thưa cụ, lưỡi rìu này không phải của cháu.
Cụ lại lặn xuống đáy sông, lát sau cụ đưa lên một lưỡi rìu bằng bạc sáng lấp lánh. Cụ lại hỏi:
- Chắc đây là cái rìu quý báu của anh?
- Thưa cụ, lần đầu tiên trong đời, cháu mới nhìn thấy cái rìu này.
Cụ già nở một nụ cười. Cụ già lại lặn xuống mò. Lúc sau, cụ giơ lên cái lưỡi rìu bằng sắt. Anh tiều phu vừa nhìn thấy vội reo lên:
- Đây là lưỡi rìu của cháu.
Cụ già bước lên bờ. Cụ đưa cả ba lưỡi rìu cho anh và nói: “Anh xứng đáng nhận cả ba lưỡi rìu này". Anh đưa tay đón, miệng mấp máy nói: "Cháu cảm ơn ông". Cụ già đã biến mất từ bao giờ.
Câu 3
a) Thay nhau kể chuyện đã nghe, đã đọc.
b) Nhận xét bạn kể.
Câu 4
Thi kể chuyện trước lớp.