Kể lại chuyến đi tham quan Lăng Bác lớp 8
1. Mở đoạn: Giới thiệu về chuyến đi tham quan Lăng Bác mà em cảm thấy nhớ mãi.
Dàn ý chi tiết
1. Mở đoạn: Giới thiệu về chuyến đi tham quan Lăng Bác mà em cảm thấy nhớ mãi.
2. Thân đoạn:
Khung cảnh ở trong lăng Bác Hồ
+ Không gian, quang cảnh ra sao?
+ Con đường đi vào lăng thế nào?
+ Cây cối trong lăng
+ Hình ảnh Bác trong lăng thế nào để lại ấn tượng gì trong em
3. Kết đoạn: Tình cảm, cảm xúc ấn tượng của em trong chuyến viếng thăm lăng Bác.
Bài siêu ngắn Mẫu 1
Vào dịp nghỉ lễ 30/4 - 1/5 em và lớp học đã có dịp ghé thăm lăng Bác. Đó là một chuyến đi vô cùng thú vị đối với em.
Chuyến xe xuất phát từ lúc bảy giờ ba mươi phút sáng. Khoảng ba mươi phút sau thì đến nơi. Sau khi xuống xe, theo sự sắp xếp của cô giáo, cả lớp xếp thành hai hàng, di chuyển vào khu vực lăng Bác. Ngay từ phía xa, tôi đã nhìn thấy lăng Bác Hồ to lớn nằm đấy. Hai bên đường vào trong lăng là hàng tre xanh tốt. Cả lớp trật tự, đi theo hàng tiến vào lăng. Các chú bộ đội canh gác lăng đều đứng rất nghiêm trang. Tiến vào trong lăng, tôi cảm thấy khá lạnh. Theo lời của cô giáo thì trong lăng luôn phải duy trì nhiệt độ thấp để có thể bảo quản thi hài của Bác Hồ tốt nhất.
Không khí trong lăng thật yên lặng, nghiêm trang. Bác Hồ nằm đó giống như đang ngủ vậy. Khuôn mặt Bác hiền từ giống như trong những bức tranh tôi được xem. Khi được nhìn thấy Bác, em cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Thật tiếc, rất nhanh sau đó, chúng em đã phải di chuyển ra ngoài. Sau khi tham quan lăng Bác, cô giáo còn đưa chúng em đến tham quan nhà sàn, ao cá của Bác, bảo tàng Hồ Chí Minh. Cô đã kể cho cả lớp nghe rất nhiều câu chuyện hay về Bác Hồ.
Sau chuyến viếng thăm lăng Bác, em đã học thêm được nhiều kiến thức bổ ích hơn. Em cảm thấy thật tự hào khi đất nước mình có một con người vĩ đại như Bác Hồ.
Bài siêu ngắn Mẫu 2
Quê em ở thành phố mang tên Bác - TP. HCM, vì vậy đến tận mùa hè năm vừa rồi, em mới được cùng bố mẹ ra Hà Nội thăm lăng Bác. Từ trước đến nay em mới chỉ được thấy lăng Bác qua tranh ảnh, báo chí, tivi... Vì vậy, trước ngày khởi hành Hà Nội, em háo hức đến tận nửa đêm.
Khi đặt chân đến lăng Bác em đã bị choáng ngợp bởi sự to lớn, vĩ đại và rộng lớn của khuôn viên lăng Bác. Đây thực sự là một biểu tượng quan trọng của Việt Nam. Lăng Bác được xây dựng bằng đá màu xám, phía mặt tiền của lăng có khắc dòng chữ to “Chủ tịch Hồ Chí Minh” - một trong những người lãnh đạo quan trọng nhất của Việt Nam trong thế kỷ 20.
Đứng giữa khuôn viên lăng Bác giống như đứng trong một khoảng trời bình yên, chỉ nghe thấy tiếng gió, tiếng chim hót. Mặc dù có hàng trăm người đang xếp hàng, hàng đoàn người đang nối thành hàng dài chờ vào thăm viếng nhưng lại rất im lặng và bình yên. Lăng Bác không chỉ nổi tiếng bởi cảnh quan mà còn nơi đây còn được biết đến là nơi lưu giữ các hiện vật và tài liệu liên quan đến cuộc đời và sự nghiệp của Bác Hồ. Không chỉ được ngắm Bác đang bình yên trong giấc ngủ ngàn thu mà em còn được tham quan phòng trưng bày các hiện vật liên quan đến Bác. Qua đó em hiểu thêm vai trò, tầm quan trọng, sự hy sinh lớn lao của Người trong dòng chảy lịch sử Việt Nam trong thế kỷ 20 và cuộc kháng chiến vĩ đại của dân tộc Việt Nam.
Chuyến đi thăm quan lăng Bác ngắn ngủi nhưng để lại trong em bao cảm xúc. Em càng thêm tự hào về đất nước, lịch sử dân tộc, cũng tự hứa với lòng mình sẽ cố gắng chăm ngoan, học giỏi, để xứng danh cháu Bác Hồ kính yêu.
Bài siêu ngắn Mẫu 3
Thông báo ngày lễ Quốc khánh mùng 2 tháng 9 vừa qua, em được bố mẹ cho đi thăm lăng Bác cùng các bạn ở lớp. Đó là một chuyến đi rất thú vị đối với em.
Hôm sau, em dậy từ rất sớm và được bố chở đến trường. Đúng bảy giờ, đoàn xe bắt đầu khởi hành. Em cảm thấy vô cùng hào hứng bởi đây là lần đầu tiên được vào thăm lăng Bác. Trên đường đi, anh hướng dẫn viên du lịch đã bắt nhịp cho chúng em hát vang các bài ca về Bác Hồ kính yêu. Khoảng một tiếng sau thì xe đến nơi. Các lớp được thầy cô chỉ dẫn, xếp thành các hàng, rồi theo từng khối lớp đi đến lăng Bác Hồ. Đường đi bộ tới lăng Bác rất dài, trời lại nắng nóng nhưng dù có phải chờ lâu đến mấy thì chúng em cũng trật tự, tập trung. Giữa Quảng trường Ba Đình lịch sử, lăng Bác uy nghi mà gần gũi. Phía trước Lăng là dòng chữ "Chủ tịch Hồ Chí Minh". Trước cửa lăng là hai cây đại to đang trổ bông vàng rực, nhiều bông hoa rực rỡ sắc màu và hương thơm phảng phất thoảng theo cơn gió. Qua một chặng đường dài, cuối cùng lớp tôi cũng đã vào bên trong lăng Bác. Không khí trong Lăng tĩnh lặng và trang nghiêm. Dòng người chậm rãi di chuyển, mắt hướng về nơi Bác đang an nghỉ. Bác nằm đó, bình yên trong giấc ngủ, vẻ mặt rạng ngời. Tim em như nghẹn lại, bước chân muốn níu nhẹ đi để có thể trông thấy Bác lâu hơn nữa. Dòng người cứ đi chầm chậm, ngay ngắn. Ra khỏi Lăng, mấy anh chị lại đưa em vào thăm Phủ Chủ tịch, nhà được làm bằng gỗ, ao cá Bác Hồ, nhà Trưng bày, được thấy tất cả những vật dụng quen thuộc của Bác thường ngày: đôi dép cao su, cây gậy gỗ, chiếc mũ cối, bộ quần áo đã sờn, chiếc giường Bác nằm, cái bàn làm việc, chiếc ghế Bác ngồi.
Từng câu chuyện của Bác khiến chúng em thấy rất xúc động. Nhớ về Bác, em càng thấm nhuần lời dạy năm xưa Bác. Em tự nhủ phải cố gắng học tập để tương lai góp phần xây dựng nước nhà.
Bài tham khảo Mẫu 1
Tất cả các học sinh có danh hiệu "Học sinh xuất sắc" học tập và rèn luyện thì nhà trường cho đi tham quan Lăng Bác. Nhận được tin đó, học sinh đứa nào cũng náo nức mong chờ ngày trở về thủ đô, để đến lăng thăm Bác và báo cáo với Bác. Thế là cái ngày ấy cũng đã cận kề.
Hôm ấy, tôi dậy lúc sáng tinh mơ và cũng không còn phải đợi mẹ đánh thức như mọi khi, nhưng vẫn có một cảm giác thật lạ thôi thúc làm tôi tự nhắc bản thân: hãy nhanh chóng! Khi đi ra cửa, bầu trời của buổi sớm mùa hè dường như được nâng cao hơn và trong xanh vòi vọi. Một luồng gió mát ở trên cao phả xuống kèm theo hương cau thoang thoảng. Những chú chim non hát to chào mừng buổi sáng. Tôi xuất hiện mặc chiếc quần áo đồng phục của nhà trường. Tôi múa chân ba chân sáo. Bố ôm con trìu mến rồi dặn dò tôi nhiều điều. Lúc ấy con rất mong muốn lao ngay vào trường. Đồng hành với con suốt chuyến du lịch sẽ là mẹ nhưng hôm ấy bố rất bận rộn. Các bạn khác bạn lúc nào cũng có bố hoặc mẹ theo đến cùng. Chúng tôi cười như thể chưa từng thấy hạnh phúc hơn thế này. Những thầy và cô giáo của tôi hôm nay cũng xinh đẹp lạ kỳ. Các cô giáo thướt tha bên tà áo dài dân tộc. Các thầy bảnh bao với bộ áo trắng sơ cua thắt cà vạt. Đúng 6 giờ đoàn xe đã xuất phát thẳng hướng về thủ đô yêu dấu! Con đường với chúng tôi hết sức quen thuộc. Du khách ngước trông đầu ra ngoài cửa kính sẽ thấy các con phố đẹp và nhiều ngôi nhà cao lên ngút tầm mắt. Anh hướng dẫn viên bắt nhịp để du khách hát lên các khúc ca về Bác Hồ kính yêu. Cũng lời ca đó ở trường chúng ta không thể hiện nhưng hôm nay lại cảm thấy mình đẹp lên, dịu dàng và sâu lắng hơn. Con đường tưởng xa xôi nay đã thành gần. Chả mấy chốc chúng ta đã vào khu vực lăng Bác. Hiện ra trước mắt tôi là một không gian bao la rộng rãi ngay trong lòng thủ đô. Tôi hồi hộp, tim cũng nhịp nhiều hơn và hào hứng đợi chờ. Chúng tôi xếp theo hàng lối trong biển người đang chờ vào lăng viếng Bác. Đường đi bộ vào Lăng Bác tương đối xa, trời rất nắng nóng nhưng cho dù có đứng chờ nhiều đến mấy thì ai cũng trật tự và bình tĩnh. Nơi tôi hiểu rằng tôi cũng như nhiều bạn của mình lúc này đây đang rất vinh dự khi được là một người đại diện ưu tú nhất cho các bạn học sinh toàn trường đến đây để tưởng nhớ và bày tỏ lòng kính trọng với Bác. Giữa Quảng trường Ba Đình lịch sử, Lăng Bác uy nghiêm mà thân thiện. Phía trước Lăng là một hàng chữ "Chủ tịch Hồ Chí Minh". Bên thềm lăng là hai cây thị lớn đang trổ hoa vàng ươm, các bình hoa sặc sỡ sắc màu cùng hương thơm phảng phất thoang thoảng theo chiều gió càng làm cho không gian nơi này trở nên bình yên và thanh khiết. Tôi nhớ mãi bài học của mình". Hoa nơi nào trên mọi miền đất nước đến đây hội tụ nở chồi rồi tỏa ngát hương thơm. Ngay thềm lăng mười tám hàng vạn tuế đại diện như một đoàn quân đang đứng nghiêm trang". Tôi thầm đếm số 1,2,3. Cũng giống như lời nhà văn kể thì mỗi cây nơi lăng bác lại có lịch sử của riêng, nó đại diện cho mỗi vùng đất và từng miền quê, nó là kết tinh tình yêu của những con người trên toàn mảnh đất hình chữ "S" thân thương này. Qua một chặng đường xa, cuối cùng đoàn đã đặt chân vào Lăng Bác. Không khí trong Lăng yên bình, thanh tịnh và tôn nghiêm. Dòng người chầm chậm đi, mắt hướng về nơi Bác đang an nghỉ. Bác ở đấy, bình yên trong giấc ngủ và nét mặt rạng ngời. Tim tôi như thắt chặt từng bước chân như cố gắng giữ lâu lại mong có thể trông thấy Bác nhiều hơn. Hàng người cứ bước đi chầm chậm, thong thả. Có lẽ tuy là mỗi con người khác nhau đến từ các vùng miền của đất nước khác nhau nhưng họ cùng chung một cảm xúc như nhau, đó là lòng thành kính, niềm xúc động và bùi ngùi không thể tả. Rời ngoài Lăng, mấy anh chị hướng dẫn viên đưa đoàn vào thăm Phủ Chủ tịch, nhà, ao có cá Bác Hồ, nhà Bảo tàng để nhìn thấy tất cả các dụng cụ sinh hoạt của Bác như: đôi dép cao su, cây gậy tre, cái mũ cối, bộ quần áo vải sờn, chiếc giường Bác ngủ, chiếc bàn ăn, chiếc ghế Bác ngồi và được xem lại từng đoạn phim tư liệu quý giá về cuộc đời của Bác. Tất cả đều vẫn vẹn nguyên hiển hiện trước mắt chúng tôi như thể Bác cũng đang ở đó. Tự nhiên tôi thấy trong lòng đang tuôn trào một cảm giác rất lạ lùng: vừa khâm phục, vừa nhớ nhung lại vừa tiếc thương, cũng giống y như là một cái cảm giác khi tôi đứng bên ngôi mộ của ông nội mình lúc bố dẫn mẹ tới thắp hương tại mộ ông. Mắt mẹ bỗng dưng ướt lệ. Tiểu học cố gắng kìm không để giọt nước mắt lăn dài. Tôi chợt nghĩ đến câu chuyện bà đã nói: Năm 1969, khi hay tin Bác Hồ ra đi vĩnh viễn, dưới trời mưa xối xả, cả triệu người dầm mưa đưa tiễn Bác, nước mắt của con người trộn với nước mắt của đất trời thương tiếc Người mãi mãi. Xế chiều, đoàn xe lại rời Hà Nội, chia tay Thủ đô nơi có Bác luôn đi theo mỗi bước chân của thầy và trò. Dịp trở lại Hà Nội trong tâm trạng bồi hồi cảm động nhưng các thành viên tham gia đoàn đều có một niềm vui lớn, vì phải thừa nhận rằng chuyến đi viếng Lăng Bác của đoàn thực sự là một trải nghiệm hết sức bổ ích và quý giá. Tôi tự thề với lòng bản thân là sẽ phấn đấu học cho giỏi để qua năm mình còn trở về thủ đô và vẫn có thể đến Lăng thăm Bác.
Nhớ đến Bác, lại thấy thấm lời dặn năm xưa của Người: "Non sông Việt Nam có trở nên vẻ vang hơn không. Dân tộc Việt Nam có đủ vinh quang sánh vai với những cường quốc năm châu hay không, cũng là do một phần lớn vào công học của chúng cháu".
Bài tham khảo Mẫu 2
Nhân dịp ra Hà Nội thăm ông bà, em được bố mẹ đưa vào tham quan lăng Bác Hồ tại Quảng trường Ba Đình lịch sử.
Từ xa, em đã trông đã rõ một vẻ uy nghiêm, tráng lệ của lăng Bác trong quảng đất rộng lớn mênh mông. Cây và hoa mọi miền đất nước vươn mình phát triển mạnh mẽ, reo mừng như cơn gió mai đang tô điểm thêm cảnh sắc ở nơi đây. Em và bố mẹ theo dòng người đi vào lăng qua cửa sau. Vừa đặt chân đến thềm lăng, em đã trông thấy hình ảnh cây đào Sơn La có tên người chiến sĩ cách mạng Tô Hiệu vươn cành, khoe sắc cùng với hoa sứ đỏ tươi của đồng bằng Nam Bộ. Bên trái là hình ảnh cây mai tứ quý, mai vàng năm cánh miền Nam thành đồng tổ quốc và cùng mừng với mai Đỏ của thủ đô Hà Nội ngàn năm văn hiến. Trên bậc tam cấp, hương thơm thoang thoảng từ vài bông hoa nhài trắng mịn màng, hoa mẫu đơn và hoa ngâu nở chùm tỏa ngát giữa tia nắng mai ấm. Kìa phía bên tay trái có cổng chính, bên trong là vài bông hoa dạ lý hương chưa nở rộ và điểm xuyết những nụ nhỏ. Không khí của lăng rất yên tĩnh và trang nghiêm. Bác Hồ ở đấy cứ như thể đang sống vậy. Khuôn mặt Bác hiền lành tựa y như trong những tấm tranh em đã thấy. Khi tận mắt trông mặt Bác, em thấy rất xúc động. Bác mệt và cũng ngay lúc đấy tất cả chúng tôi đã được đưa ra ngoài. Sau khi thăm lăng Bác xong cô giáo đã dẫn chúng tôi vào tham quan nhà, ao cá của Bác và bảo tàng Hồ Chí Minh. Cô đã nói cho cả lớp biết được những câu chuyện thú vị của Bác Hồ. Đường đến khu vực sau lăng, em cùng bố mẹ theo đoàn người đi vòng phía ngoài lăng. Hướng vào lăng, cạnh hàng dầu nước thẳng là những bông hoa lan độc đáo của miền núi đã trổ lứa đầu. Bên cạnh con đường từ trong lăng đến cổng là những gốc cây chò nâu của đất tổ ở Vinh Phú được đưa về để rải rác khắp trên đường Hùng vương. Đi ra thềm lăng em thấy mười tám cây vạn tuế đại diện cho hàng quân danh dự đang đứng nghiêm trang im lặng trước dòng người vào thăm lăng Bác.
Sau khi tham quan, em tạm chia tay bảo tàng và lên xe quay trở về nhà, kết thúc một buổi học tập bổ ích và đầy ắp niềm tự hào thành kính.
Bài tham khảo Mẫu 3
Ngay khi kết thúc năm học và bắt đầu cho kì nghỉ, bố em đã dẫn cả gia đình mình đi tham quan lăng Bác. Chuyến thăm này hết sức lý thú và em đã có không chỉ sự hiểu biết mà cả yêu quý người cha của dân tộc.
Trên đường đi em đã vô cùng hào hứng và đợi chờ, rất muốn được sớm đặt chân lên lăng Bác, để mau chóng vào lăng thăm người cha kính yêu của dân tộc Việt Nam. Xe đến, hiện ra trước mắt em là một không gian rất rộng, nhưng có phần trang trọng và tôn kính. Lăng Bác là một khoảng đất rộng lớn và rợp mát bằng các vạt cỏ xanh. Theo lời bố em nói đó có thể là quảng trường Ba Đình vì nơi đây Bác Hồ của ta đã đọc bài Tuyên ngôn đầu tiên với quốc dân đồng bào để khẳng định nền độc lập của dân tộc và khai sinh nên tên nước Việt Nam dân chủ cộng hòa. Xung quanh lăng là Quảng trường Ba Đình mênh mông, có cột cờ với màu cờ đỏ sao vàng đang tung bay theo gió khơi gợi lên em một cảm xúc đặc biệt vì đây là lần đầu em có cảm giác này đầy tự hào xen lẫn yêu đất nước Việt Nam như thế. Đó vì cái không gian của lịch sử và không gian thiêng liêng của dân tộc đã chạm vào nhận thức cũng như tình cảm của từng người. Và cái cảm xúc háo hức tự hào đó không những em mà còn cả nhiều người đến viếng Lăng cùng cảm nhận nó. Hai bên lăng Bác là hai hàng tre cao thẳng và vững chãi như thể chính mỗi người dân Việt Nam đang ngày đêm đứng bên Bác. Trước cửa đi vào lăng Bác có những chú bộ đội trong cảnh phục đứng canh gác nghiêm trang. Sau khi xếp hàng cuối cùng thì gia đình em cũng đã được vào lăng thăm Bác. Cửa lăng rộng rãi và sạch sẽ nên em có cảm giác thứ ánh sáng đó không phải là các tia điện mà lại do những vầng hào quang phát ra từ tâm Bác, ở sát nơi Bác an nghỉ hơn em đã trông thấy chân dung của Bác. Khuôn mặt hiền lành, giản dị của Bác cũng tương tự với các tấm tranh hay một số tư liệu ảnh Bác trước đây em đã từng ngắm nhưng cảm giác ở cạnh Bác thì cảm xúc chân thật cùng tình cảm cũng mãnh liệt lên khá nhiều. Bác nằm im trong giấc ngủ sâu, khuôn mặt Bác bình yên và trên môi là nụ cười hiền rất đẹp. Có lẽ Người cũng đã yên lòng khi dân tộc Việt Nam đã được hòa bình và nhiều người đang ở trong ánh sáng của hạnh phúc. Người cha già dân tộc cũng đã có thể an tâm mà sống để tỏa sáng và mãi hướng theo những bước đường lịch sử của con người Việt Nam.
Đây là một chuyến hành trình hết sức ý nghĩa khi em được đặt chân lên một địa danh mới mà em cũng học thấy thêm bao điều thú vị để có những tiến bộ hơn về tình cảm, đặc biệt là lòng tôn kính và là cảm xúc thiêng liêng đối với người cha già dân tộc, đối với lịch sử huy hoàng của dân tộc Việt Nam.