Thành công chỉ đến khi chúng ta cố gắng hết sức — Không quảng cáo

Văn mẫu 12 - Phân tích, cảm nhận, dàn ý và nghị luận lớp 12 hay nhất Nghị luận xã hội về lý tưởng sống


Thành công chỉ đến khi chúng ta cố gắng hết sức

Thành công chỉ đến khi chúng ta cố gắng hết sức và không ngừng hoàn thiện bản thân mình.

Đề bài

Suy nghĩ của anh chị về ý kiến sau: "Mỗi con vật khi sinh ra đều là tất cả những gì nó có. Chỉ có con người là ngay từ thuở lọt lòng thì chẳng là gì cà. Nó làm thế nào thì nó sẽ trở thành như thế ấy, và nó phải làm bằng tự do của chình nó. Tôi chỉ có thể trở thành kẻ do chính tôi làm ra”

Lời giải chi tiết

Khi sinh ra, bản năng sinh tồn là cái mà mỗi con vật có được. Chúng có thể đứng lên bằng chính đôi chân mình có thể chạy nhảy. Tạo hoá đã ưu ái ban chúng những khả năng kì diệu đó. Nhưng con người thì khác khi sinh ra tiếng khóc chào đời là tất cả những gì họ có được. Tiếng oa oa cất lên chỉ đơn giản cho mọi người biết một mầm sống mới đã ra đời. Nhưng mầm sống đứng lên ra sao? và tương lai của nó sẽ như thế nào. Cuộc sống phía trước là của chính nó và do nó quyết định. Giống như một nhà triết học đã nói: "Mỗi con vật khi sinh ra đều là tất cả những gì nó có. Chỉ có con người là ngay từ thuở lọt lòng thì chẳng là gì cà. Nó làm thế nào thì nó sẽ trở thành như thế ấy, và nó phải làm bằng tự do của chình nó. Tôi chỉ có thể trở thành kẻ do chính tôi làm ra”

Thoạt đầu câu nói này có vẻ vô lí nhưng khi để ý từng câu từng chữ thì đây đúng là một quy luật của tự nhiên. Điều rõ ràng nhất ta có thế thấy được chính là thú non của một giống loài nào khi sinh ra đều mang tất cả những đặc điểm hình thái và cả tính chất của bố mẹ. Mèo con vừa mới sinh ra đã được thừa hưởng tất cả những đặc điểm của bố mẹ. Màu lông bao phủ cơ thể giống với bố hoặc mẹ móng vuốt sắc nhọn phục vụ cho thói quen bắt chuột sau này. Hay một đàn rùa con vừa cắn đứt vỏ chui ra ngoài về với biển khơi nhưng tại sao thú non yêu ớt như vậy làm sao chịu được trong dòng nước lạnh lẽo kia nhưng mẹ tạo hoá đã ban cho chúng khả năng đó, hai chân như hai mái chèo có thể di chuyển dễ dàng trong làn nước. Những khả năng đặc biệt đó chỉ có thể thấy ở loài vật sống trên Trái đất.

Nhưng còn con người thì sao? Một cô bé hay cậu bé vừa chào đời trông bụ bẫm kháu khỉnh nhưng không ai có thể nhìn nó mà đoán biết được bố mẹ nó là ai. Cơ thể yếu ớt kia không thể nào tự chống chọi với những khắc nghiệt cuộc sống bên ngoài. Không như những con vật khi mở mắt thấy ánh sáng mặt trời cũng là lúc chúng phải bươn chải lo cho cuộc sống của mình. Cũng những giống loài được sự chăm sóc của bố mẹ nhưng theo năm tháng chúng sẽ tự lập và có thể không bao giờ được gặp lại bố mẹ nữa. Khác rất nhiều với con người. Con người chúng ta ngay từ khi sinh ra tuy không sỡ hữu bất cứ thứ gì nhưng đã được đón nhận bao nhiêu tình thương yêu dịu dàng của mẹ và sự chăm sóc chu đáo của cha... Theo thời gian chúng ta lớn lên từng ngày trong vòng tay ấm áp đó.

Cuộc sống thì không bao giờ êm dịu như vậy và luôn trớ trêu với con người. Nhiều đứa bé sinh ra không biết mặt cha và cũng không biết thế nào là ngọt ngào của sữa mẹ... Nhưng chúng cũng lớn lên theo năm tháng và thành một công dân của một đất nước, nhưng tương lai và cuộc sống thì lại chôn sâu trong bốn bức tường của sự bất hạnh và cô đơn.

Vừa lọt lòng mỗi người không là gì cả và củng cố những số phận bất hạnh không có quyền được biết đấng sinh thành ra mình. Nhưng không vì thế mà tương lai và cuộc sống kia trở nên mù mịt và tối tăm. Và họ không có cái quyền được ước mơ hay hi vọng, và tương lai ương lai tươi sáng, thành công và vinh quang sẽ không bao giờ thuộc về họ,ví tất cả những ước mơ cao đẹp không phải được quyết định bởi hoàn cảnh sinh ra mà chính là do ý chí quyết tâm của mỗi con người.

“Nó làm thế nào thì nó sẽ trở thành như thế ấy, và nó phải làm bằng tự do cua chính nó. Tôi chỉ có thể trở thành kẻ do chính tôi làm ra". Vế sau câu nói của nhà triết học như một lời khuyên cho chúng ta phải luôn biết vươn lên trong cuộc sống, phải có hoài bão và lý tưởng và vạch ra một mục đích rõ ràng cho cuộc sống bản thân. Không bao giờ biết chùn bưóc trước bất cứ khó khăn nào.

Thanh niên ngày nay không chi vùi đầu vào sách vở như đàn anh lớp trước, cuộc sống hiện đại, khoa học kĩ thuật tiến bộ, thói quen hằng ngày không gói trong bốn bức tường chỉ có học học và học. Thời gian hằng ngày dường như được mở rộng hơn với rất nhiều những hoạt động thú vị. Như chiến dịch mùa hè xanh. Thanh niên được tự do vô tư đến những vùng khó khăn giúp đỡ nhân dân nghèo vùng sâu vùng xa hay những chuyến đi ngắn ngày chỉ đơn giản là tặng quà bánh cho nhũng trẻ em ở những làng trẻ mồ côi, tất cả đều xuất phát từ lòng tình nguyện và sự yêu thương giống nòi. Thanh niên ngày nay không chỉ hộc tập tốt, lao động tốt mà còn có cả lòng nhân ái khoan dung. Những điều đó chính là nền tảng cho sự thành công sau này. Sự thành công đó họ đạt : là do chính đôi tay và khối óc của họ không dựa dẫm vào bất cứ ai... "Khát vọng chính là nguồn động lực có sức mạnh vô biên, tiềm tàng bên trong mỗi con người. Động lực này được thể hiện qua những hành động liên tục và bền bỉ, để con người không bao giờ từ bỏ ước mơ, không bao giờ khuất phục hoàn cảnh”. Quả thật như câu danh ngôn con người có thể đạt đưọc tất cả khi có khát vọng bạn chỉ thật sự thất bại khi bạn từ bỏ ước mơ và cố gắng.

Nhưng những ý chí quyết tâm kia không phải lúc nào cũng mỉm cười với con người và sẽ không tìm đến bất cứ ai, chỉ có những người luôn cố gắng vươn lên trong cuộc sống vượt qua mọi khó khăn và đến lúc những khó khăn kia không làm chùn bước họ thì chính là lúc họ tìm được những hạnh phúc và những khám phá bổ ích cho bản thân. Và có một số đông sẽ không bao giờ khám phá ra những chân lý đó vì sự bi quan luôn yếu lòng trước những khó khăn vấp phải. Thất bại là khởi đầu của sự thành công và thất bại chỉ là thành công khi chúng ta cố gắng hết sức và không ngừng hoàn thiện mình.

Con người khi sinh ra không là gì cả chi là mầm sống, mới được sinh ra chỉ là một đứa trẻ sơ sinh không tên tuổi, Nhưng bằng tất cả sự nỗ lực không ngừng lòng quyết tâm bền bỉ và ý chí vươn lên thì mầm sống ấy sẽ lớn lên và sinh hoa kết trái góp cho đời những hương sắc. Và khi chết đi họ đã có tất cả mặc dù không còn trên cõi đời này nữa .

"Tạo lập! Xây dựng! Phục vụ! Đó là những mệnh lệnh của thiên nhiên, làm theo những mệnh lệnh đó, và bạn sẽ thấy sự giàu sang và phong phú của vũ trụ là vô tận." Hãy sống hết mình và không ngừng phấn đâu bạn sẽ thấy được tất cả và làm chủ mọi thứ vì "Tôi chi có thể trở thành kẻ do chính tôi làm ra" mà không phải do ai khác sắp đặt hay ép buộc và tư do chính chúng ta có được.


Cùng chủ đề:

Tầm quan trọng của việc học
Tại sao Nguyễn Khoa Điềm lại viết “Trong anh và em hôm nay đều có một phần Đất Nước?” Đoạn thơ đã đem đến những gì để làm phong phú thêm “phần Đất Nước” ấy?
Tại sao Trương Ba không chấp nhận sống trong thân xác cu Tị?
Tại sao vợ Trương Ba lại đòi bỏ nhà đi? Tìm lời giải đáp câu hỏi bằng cách phân tích đoạn trích sau: "Vợ Trương Ba: Cái Gái chưa về hả ông. . . Hồn Trương Ba: Bà! (ngồi xuống, ôm đầu)"
Tại sao vợ của Trương Ba lại đòi bỏ nhà ra đi? Thử tìm lời giải đáp cho câu hỏi ấy bằng cách phân tích đoạn trích dưới đây. "Hồn Trương Ba bần thần … Bà! (ngồi xuống, tay ôm đầu)"
Thành công chỉ đến khi chúng ta cố gắng hết sức
Thông điệp Lưu Quang Vũ gửi đến người đọc qua Hồi 7 vở kịch Hồn Trương Ba, da hàng thịt
Thông điệp Lưu Quang Vũ gửi đến người đọc qua Hồi 7 vở kịch Hổn Trương Ba, da hàng thịt
Thời trang nói gì về con người? - Ngữ Văn 12
Thời trang nói gì? - Ngữ Văn 12
Thời trang và Tuổi trẻ - Ngữ Văn 12