Tôi thấy mình đã khôn lớn
Em cần xác định, khi em cảm nhận mình đã khôn lớn thì sự khôn lớn ấy được thể hiện qua những yếu tố nào (thể chất, tinh thần, suy nghĩ....)?
Dàn ý
I. Mở bài
- Dẫn dắt, giới thiệu tôi đã khôn lớn.
II. Thân bài
1. Miêu tả bản thân khi khôn lớn
- Vóc dáng, giọng nói, ngoại hình: Tôi thấy bản thân cao lên rất nhanh, lớp 7 tôi còn đứng đầu lớp thế mà mới hết học kì một lớp 8 tôi đã được cô giáo xếp đứng vị trí giữa của lớp.
- Trí tuệ: Không chỉ có thay đổi về ngoại hình, tôi còn cảm thấy mình nắm rõ vấn đề nhanh hơn, hiểu chuyện hơn, giải quyết vấn đề tốt hơn.
+ Đối với nam:
- Giọng nói khàn hơn, trầm hơn
- Cơ thể phát triển tốt, cân nặng tăng rõ rệt, quần áo năm ngoái năm nay đã phải cho em vì không thể mặc vừa. Tôi cũng có cơ bắp rồi và rắn chắc.
+ Đối với nữ
- Giọng nói thánh thót, trong trẻo hơn và hay hơn
- Cơ thể phát triển tốt, trông dịu dàng, mềm mại, nữ tính hơn.
2. Tính cách bản thân khi khôn lớn
- Chín chắn và cẩn thận hơn, bớt hấp tấp, vội vàng hơn trước, làm việc gì cũng đều đắn đo, suy nghĩ kĩ lưỡng hơn, biết đặt mình vào vị trí của người khác để suy nghĩ.
- Trước đây tôi chơi với các bạn cả nam và nữ đều rất thoải mái, hòa đồng, không phân biệt giới tính. Nhưng giờ tôi cảm thấy mình hay mắc cỡ, ngại ngùng trước các bạn khác giới, đặc biệt là các bạn mới quen
- Biết quan tâm đến mọi người xung quanh mình hơn, biết nhường nhịn em hơn, biết giúp đỡ công việc nhà với bố mẹ, tự phấn đấu trong học tập để bố mẹ vui lòng.
- Đối với nam: Quan tâm, chăm sóc bản thân mình nhiều hơn.
- Đối với nữ: Chải chuốt, chăm lo cho bề ngoài nhiều hơn trước khi đứng trước người khác.
3. Kỉ niệm khó quên lúc nhỏ
- Tranh giành đồ chơi với em bị mẹ mắng vì không biết nhường nhinje của mình. Nhưng giờ đây, tôi sẵn sàng chia sẻ cho e đồ chơi, đồ ăn của mình một cách vui vẻ và thoải mái.
- Tôi giúp mẹ lấy đồ ở trên cao, nhưng không với tới nên bắc ghế trèo lên, Nào ngờ nên nhà bị trơn, ghế bị lệch đi và tôi bị ngã, khâu mất mấy mũi, mẹ khóc thương tôi lắm.
- Ngày đi học, nũng nịu mẹ mua đồ ăn, đồ chơi rồi mới chịu đi học. Nhiều hôm, không đi học bị mẹ phát nhẹ vào mông và đi mách bố.
4. Cảm nhận bản thân
- Khôn lớn là một quá trình dài mà ai cũng phải trải qua. Quá trình này sẽ quyết định ta sẽ trở thành người như thế nào cho xã hội, Do vậy, tôi sẽ cố gắng hoàn thiện bản thân hơn để trở thành người có ích cho xã hội, để bố mẹ luôn tự hào về tôi.
III. Kết bài
-Nêu cảm nghĩ về quá trình khôn lớn của bản thân và sự cố gắng hoàn thiện bản thân trong tương lại.
Bài mẫu
Bài tham khảo số 1
Cuộc đời người thay đổi theo độ tuổi của mỗi người, từng độ tuổi với cách gọi khác nhau. Những người dưới mười sáu tuổi được xem là trẻ em, những người trên mười tám tuổi thì được gọi là thanh niên. Vòng đời người thay đổi theo thời gian, cứ tưởng chừng hình dáng, vẻ mặt lúc nhỏ ấy lớn lên cũng sẽ vẫn như vậy thế nhưng đó chỉ là suy nghĩ theo mỗi người. Rồi sẽ có một ngày họ nhận ra rằng họ đã trở nên khác đi so với ngày xưa. Tôi cùng vậy. Tám năm rồi kể từ khi tôi bước vào cấp một, nhưng rồi tôi cũng nhận ra rằng: ‘Tôi đã lớn khôn".
Tám năm học ở trường trôi qua kể từ khi tôi bắt đầu học lớp một . Những ngày đầu vào trường vẫn còn nũng nịu, lo lắng và cảm giác như không muốn xa mẹ chút nào. Ngày ngày được mẹ dắt tay, nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn dắt tôi đến trường. Lúc ấy là lớp một, là năm đầu tiên tôi được dự một buổi lễ khai giảng trang trọng và hoành tráng, lúc đó tôi rất ngạc nhiên. Và rồi tám năm cũng trôi đi nhẹ nhàng, tám năm được chứng kiến cái cảnh ngày khai giảng đó quả là không còn chút gì đặc biệt với tôi. Những ngày đi học lớp bảy không còn được mẹ dắt tay đến trường, không còn sợ hãi, lo lắng vì những điều này đã quá quen thuộc so với tôi. Và nó cho tôi cảm nhận được rằng sau tám năm, tôi cũng đã lớn khôn.
Những ngày đầu còn được mẹ nâng đỡ, được mẹ dìu dắt đến trường, cùng mẹ vừa đi trên con đường quen thuộc vừa nói chuyện vui với nhau. Quả thật, những khoảnh khắc rất đáng ghi nhớ. Và rồi cũng đến lúc tôi tự lo liệu mọi việc nào là học, dọn cặp, dọn phòng,... không chỉ có những việc lặt vặt thế mà vệ sinh cá nhân rồi thay quần áo, giặt quần áo đều do tôi tự tay làm, không còn cần nhờ vả đến nữa. Nhưng những điều đó chưa khẳng định rằng tôi đã lớn khôn. Tôi đã cao hơn, nặng hơn, biết chỉn chu hơn, biết chỉnh sửa vóc dáng, biết cách chọn lựa những gì cần thiết cho chính mình. Đó chỉ là những đặc điểm khẳng định tôi đã lớn. Nhưng chỉ lớn thôi thì chẳng ích được gì, còn cần phải khôn.
Làm sao mà tôi biết là tôi đã khôn? Tôi có nhiều kiến thức hơn, biết cách sửa lỗi, biết được việc nào xấu, việc nào tốt. Tôi được tiếp nhận nhiều hơn về mọi thứ xung quanh tôi. Tôi biết mình lớn khôn nghĩa là tôi có thể mắc sai lầm nhưng ít hơn. Tôi tự biết rút ra bài học cho chính mình và sửa lỗi nó.
Nguồn: Sưu tầm
Xem thêm các bài tham khảo khác tại đây: