Văn bản Gò me
Quê tôi đó: mặt trông ra bể Đốm hải đăng tắt, lóe đêm đêm
Gò me
(Trích, Hoàng Tố Nguyên)
Quê tôi đó: mặt trông ra bể
Đốm hải đăng tắt, lóe đêm đêm
Con đe cát đỏ cỏ viền
Leng keng nhạc ngựa ngược lên chợ Gò
Ruộng vây quanh, bốn mùa gió mát
Lúa nàng keo chói rực mặt trời
Ao làng trăng tắm, mây bơi
Nước trong như nước mắt người tôi yêu
Quê tối sớm sớm chiều chiều
Lao xao vườn mía
Mái lá khoan thai thở làn khói nhẹ
Những chị, những em má núng đồng tiền
Nọc cấy, tay tròn, nghiêng nón làm duyên
Véo von điệu hát cổ truyền
(Tre thôi khúc khích, mây chìm lắng nghe):
"- Hò...ơ... Trai Biên Hòa lụy gái Gò Me
Không vì sắc lịch, mà chỉ vì mê giọng hò..."
Ôi, thuở ấu thơ
Cắt cỏ, chăn bò
Gối đầu lên áo
Nằm dưới hàng me, nghe tre thổi sáo
Lòng nghe theo bướm, theo chim
Me nôn cong vắt lưỡi liềm
Lá xanh như dải lụa mềm lửng lơ
[...] Tôi nằm trên võng mẹ đưa
Có chim cu gáy giữa trưa hanh nồng
Tiếng ai vút đầu bông lúa chín
Gió dìu vương xao xuyến bờ tre:
"- Hò...ơ... Trai Biên Hòa lụy gái Gò Me
Không vì sắc lịch, mà chỉ vì mê giọng hò!..."
Chị tôi má đỏ, thẹn thò
Giã me bên trã canh chua ngọt ngào.