Viết bài văn ngắn miêu tả hình ảnh những hàng cây của quê hương em vào buổi sáng sớm
Sáng sớm, khi Mặt Trời còn ủ mình trong những lớp mây nho nhỏ, chưa muốn tỉnh giấc, những hàng cây cao cao phía hồ cá đã xôn xao gọi nhau chào ngày mới.
Sáng sớm, khi Mặt Trời còn ủ mình trong những lớp mây nho nhỏ, chưa muốn tỉnh giấc, những hàng cây cao cao phía hồ cá đã xôn xao gọi nhau chào ngày mới.
Ở khu hồ cá này, hàng cây keo chạy vòng theo bờ ao rộng rãi còn những cây xà cừ lại uốn mình theo con đường đất đỏ chạy từ đường làng ra ao. Những hàng cây này đã được trồng từ rất lâu nên hầu hết là những cây già và cây cổ thụ. Tán keo thuôn thuôn hướng lên trời xa chứ không xoè tán rộng như xà cừ. Bởi thế, những thân keo đứng gần nhau hơn xà cừ, chúng đứng thẳng tắp như người lính canh bảo vệ cho ao cá. Từ xa nhìn lại, những làn sương sớm giống như những tấm khăn voan mỏng nhẹ còn vương vấn nơi tán lá tươi xanh của các hàng cây. Sau trận mưa đêm, bầu trời như trong trẻo hẳn lên, không khí mang một mùi hương ngọt mát rất dễ chịu. Những hàng cây keo, cây xà cừ đang đu đưa vòm lá thích thú với sự thay đổi hiếm hoi ấy. Không thích thú sao được khi từng chiếc lá vốn bám đầy bụi bặm hàng ngày được mưa đêm gội rửa sạch sẽ. Mặt lá còn loang loáng ướt, phía đuôi lá long lanh giọt mưa đọng lại. Chỉ cần một làn gió nhẹ, vòm cây sẽ rung rinh và những hạt nước đáng yêu ấy sẽ đua nhau rơi xuống trở về đất mẹ.
Đứng dưới gốc cây, ngắm nhìn đàn cá bơi lội tung tăng mỗi sớm mai, em thấy yêu quê mình quá.