Viết đoạn văn nghị luận về ý kiến "Nghèo nàn về vật chất dễ chữa. Nghèo nàn về tâm hồn khó chữa"
Hướng dẫn viết đoạn văn nghị luận về ý kiến "Nghèo nàn về vật chất dễ chữa". Nghèo nàn về tâm hồn khó chữa"hay nhất được trình bày khoa học giúp các em học tốt môn văn lớp 11
Để sống được trên đời này đã là một điều khó. Nhưng sống làm sao cho cuộc đời có ý nghĩa thì lại là một chặng đường dài và gian nan hơn. Con người ta ai cũng đều muốn được ấm no, hạnh phúc. Vì vậy, đa số họ luôn coi vật chất là thứ rất quan trọng và không thể thiếu. Đánh mất bản thân vào những cuộc tranh quyền, hưởng lợi. Dần dần nó khiến họ quên đi cái thật sự quý giá nhất là gì. Một bàn cân giữa “vật chất” và “tâm hồn” từ đó mà hình thành.Vật chất là những thứ của cải do chính con người làm ra. Nếu ta nghèo về vật chất, ta cố gắng làm lụng, ta cố gắng hơn những người khác thì đến một lúc nào đó ta sẽ vượt qua, dù không giàu có nhưng cũng không còn nghèo nữa. Nghèo vật chất, có khi chỉ cần vài năm hoặc hơn một chút nữa, ta có thể trở nên ổn định. Thế nhưng tâm hồn đã nghèo nàn, khô cằn như một thân cây khô thì khó mà làm nó sống lại. Thêm nữa, một khi ta cố gắng, sẽ có nhiều người giúp đỡ ta, nhiều khi sự giúp đỡ đó không phải là của cải vật chất, nhưng giúp ta có thêm nghị lực để vượt qua. Tuy nhiên sức hấp dẫn của vật chất quá lớn nên có không ít người đã hi sinh vì nó. Còn tâm hồn lại là “của cải tinh thần” là cái ta phải trau dồi, vun đắp, nhận xét để rút ra những bài học kinh nghiệm làm phong phú thêm đời sống tinh thần cho bản thân. Thiếu tiền đã mang lại nỗi khổ khôn cùng cho người nghèo, tiền đã trở thành trọng tâm chính trong cuộc đời người nghèo, trở thành thứ hấp dẫn mê hoặc, họ không thể không coi trọng đồng tiền.Có thể về mặt vật chất họ không có gì nhiều, nhưng ngược lại họ sống rất vui vẻ bên bạn bè và người thân. Cuộc sống vốn không bao giờ có điều gì hoàn thiện cả vì vậy bàn cân giữa “vật chất” và “tâm hồn” luôn luôn chênh lệch nhau dù ít hay nhiều. Nhưng sống làm sao để luôn ngẩng cao đầu mới gọi là sống, sống làm sao để khi “ra đi” những người xung quanh phải tiếc thương thì mới không uổng một đời người. Ranh giới giữa “tâm hồn” và “vật chất” là do chính chúng ta đặt ra. Nghèo về vật chất có thể chữa được, nhưng tâm hồn đã nghèo thì mãi mãi không thể lấy lại được. Tâm hồn lẫn vật chất đều do chính chúng ta tạo ra, vì vậy theo thời gian hãy cố gắng hoàn thiện nó ngày một tốt hơn!
Nguồn: Sưu tầm