Bài học cuộc sống được rút ra từ văn bản Điều không tính trước của Nguyễn Nhật Ánh lớp 6
Mẫu 1 Truyện “Điều không tính trước” của Nguyễn Nhật Ánh đã để lại cho người đọc nhiều ấn tượng.
Mẫu 1
Truyện “Điều không tính trước” của Nguyễn Nhật Ánh đã để lại cho người đọc nhiều ấn tượng.
Trong trận bóng giao hữu, nhân vật tôi ghi một bàn thắng tuyệt đẹp nhưng bị Nghi bắt lỗi việt vị. Ấm ức, tôi quyết định lên kế hoạch trả thù Nghi. Tôi còn rủ thêm người bạn của mình là Phước đi cùng.
Khi thấy bóng Nghi từ xa xuất hiện, tôi tưởng Nghi cũng đã chuẩn bị sẵn để đánh mình. Nhưng vũ khí của Nghi lại là một cuốn sách nhỏ về luật đá bóng. Thì ra, Nghi đến tìm tôi để cho mượn cuốn sách về luật đá bóng.
Phước núp trong bụi cây không nghe được câu chuyện của tôi và Nghi mà tiếp tục thực hiện kế hoạch. Nhưng tôi đã chữa cháy bằng cách nói rằng Phước đang bắn chim. Sau đó, Nghi đã rủ tôi và Phước đi xem phim. Ba người vui vẻ đi xem phim cùng nhau dưới ánh nắng chiều.
Qua câu chuyện này, tác giả muốn phê phán hành động giải quyết vấn đề bằng bạo lực và ca ngợi cách giải quyết bằng lí lẽ, thấu đáo. Truyện mang đậm dấu ấn của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh.
Mẫu 2
Văn bản Điều không tính trước kể câu chuyện về một lần tức giận, thậm chí có ý nghĩ muốn đánh nhau của nhân vật “tôi” dành cho người bạn của mình nhưng sau đó lại được hóa giải bằng một cuốn sách đã khiến nhiều độc giả bất ngờ. Nhưng hơn hết, cách ứng xử và hành vi của nhân vật Nghi đã gây ấn tượng mạnh với nhiều độc giả, trong đó có cả em.
Trong cuộc đời, chúng ta sẽ có rất nhiều người bạn, có những người chỉ vô tình lướt qua, nhưng cũng có những người sẽ trở nên thân thiết, tri kỉ, cũng có những người khiến ta cảm phục, yêu mến. Nhưng hơn hết, là những người bạn luôn bao dung, độ lượng với khuyết điểm và giúp ta sửa chữa. Nghi chính là một người bạn như thế.
Nghi, “tôi” và Phước là những người bạn cùng học, cùng tham gia đá bóng với nhau. Xích mích chỉ xảy ra khi Nghi không công nhận bàn thắng của “tôi” và Phước, và cả hai đội cãi nhau về luật việt vị. Thế nhưng, cách hành xử của Nghi sau đó đã khiến “tôi” và Phước nguôi ngoai, cả ba lại khoác vai nhau như những người bạn thân thiết.
Đầu tiên, em thấy Nghi là một người bạn rất vô tư và rộng lượng, không chấp nhặt. Cùng cãi cọ, xô xát trên trận bóng, trong khi Phước và “tôi” rất hậm hực, tức tối, không phục và khăng khăng cho rằng bản thân mình mới là người đúng, thậm chí còn chuẩn bị sẵn vũ khí để đánh nhau thì hành động của Nghi hoàn toàn khiến chúng ta bất ngờ. Nghi đi tìm “tôi”, nhưng không phải để phân bua, cãi cọ hay tệ hơn nữa là… đánh nhau.
Nghi mang theo một cuốn sách, không hề tính toán chuyện to tiếng trên sân bóng, chỉ thủng thỉnh buông một câu: “Đây là cuốn luật bóng đá của anh tao. Cho mày mượn đọc để mai mốt đá bóng mình khỏi phải cãi nhau nữa!”. Hành vi trái ngược hoàn toàn với “tôi” và Phước đã cho thấy sự rộng lượng của Nghi, không hề tức giận, hậm hực hay bất mãn.
Nghi đã bỏ qua cho sự sai luật và cãi cọ vô lý của đối phương để giúp các bạn hiểu được luật đá bóng đúng. Đó là điều mà không phải một cậu bé mười hai, mười ba tuổi nào cũng có thể làm được, đa số ở độ tuổi này, các cậu bé thường xốc nổi, bồng bột và khó bỏ qua cái sai của người khác. Nhưng Nghi đã không hề tính toán gì với Phước và “tôi”, còn đưa sách để mọi người học được luật đúng, không để xảy ra tranh chấp trong những trận bóng tiếp theo.
Bên cạnh đó, Nghi còn là một người bạn chân thành, tích cực và vui vẻ. Khi gặp Phước và “tôi”, không hề nhắc nhiều tới trận bóng và lỗi sai của đội bạn, mà rủ mọi người đi xem phim một cách vô tư. Sự chân thành, tích cực của Nghi đã truyền động lực tới Phước và “tôi”, hóa giải được tâm trạng bực bội và bức bối của hai người bạn. Nghi đã lan tỏa lòng yêu thương, chân thành và tích cực của mình tới mọi người. Điều đó còn thể hiện Nghi là một người giàu lòng yêu thương và vị tha, một người bạn đáng quý.
Bạn bè là những người luôn ở bên cạnh và giúp đỡ, nâng đỡ ta những lúc khó khăn, yếu đuối hay hoạn nạn. Và hình ảnh của Nghi trong tác phẩm đã đọng lại trong lòng người đọc nhiều suy ngẫm và những tình cảm. Nghi là một người bạn chân thành, vô tư, đáng mến và giàu tình thương, lan tỏa tinh thần tích cực đến mọi người.
Mẫu 3
“Điều không tính trước” của Nguyễn Nhật Ánh là tác phẩm có tình huống truyện bất ngờ gây hài hước, kịch tính cho thấy tình bạn bền chặt, khăng khít được xây dựng từ những gì chân thành, bao dung và độ lượng nhất.
Sự rộng lượng và không chấp nhặt của Nghi đã khiến “tôi” và Phước buông bỏ sự căm ghét, thù hận để cùng nắm tay nhau vui vẻ, hòa đồng như những người bạn thật sự.
Truyện kể về một trận đấu bóng giao hữu, nhân vật tôi đã bị Nghi bắt lỗi “việt vị”. Vô cùng ấm ức và khó chịu nên nhân vật tôi đã tìm cách để đánh dằn mặt thằng Nghi. Nhân vật tôi đã tìm vũ khí chiến đấu, còn rủ thêm cả thằng Phước, chuẩn bị kế hoạch rất cụ thể chi tiết để đánh thằng Nghi.
Ai ngờ khi đón đầu Nghi ở ngã tư để chuẩn bị đánh nhau, thì Nghi cũng tìm tới mình nhưng để đưa cho cuốn sách về luật chơi đá bóng và rủ đi xem phim. Kết chuyện cả ba bạn cùng đi xem phim trong vui vẻ và không còn nhớ tới kế hoạch ban đầu nữa.
Trước một xích mích nhỏ, cách hành xử của nhân vật tôi thật trẻ con, nông nổi, thiếu suy nghĩ trong khi đó Nghi lại tìm cách gỡ rối, cùng nhau trở nên tốt hơn. Thay vì thù hẳn thì Nghi đã tạo ra thêm một tình bạn trong sáng, bền chặt.